Monday, October 25, 2010
Hỏi Mình ..
Ta hỏi mình
sao khuya nhớ trưa
Trông xưa nhớ cũ biết mô vừa
Nhớ chi mà nhớ nhiều như rứa
Nhớ hủy nhớ hoài đã đủ chưa?!
Ta hỏi mình
sao thức trắng đêm
Nghe thương nghe nhớ rụng qua hồn
Chén trà cây bút buồn u uẩn
Đỏ mắt đêm tàn một bóng đơn?!
Ta hỏi mình
sao chẳng nhớ suông
Trông trăng nhớ cuội có mô buồn
Ờ thôi không nhớ, không thèm .. nhớ
Nhủ thế nhưng rồi .. lại nhớ cơ !
Ta ngẩn ngơ
chìm trong suối thơ
Thơ buông trên giấy những.. mong chờ
Thơ rơi .. dưới bút, hoa tình nở
Thơ vỡ .. ru mình .. yên giấc mơ..
*
(Hôm nay
đọc lại
bài thơ cũ
Vỡ trong ta
thạch ngữ
triều âm
Trời buồn
phong vũ
luân tâm
Đất vui
Đất thảo
độc cầm
trong mơ
Giờ ta
với
nửa vần thơ
Còn mình
ẩn khuất
nửa bờ
nhân gian ?!.. )
(Ta Hong Giọt Nắng Cho Vừa Nhớ Thương .. )
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
21042004-
26102010
____________
"Chớ bảo Xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước Một Cành Mai"
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment