Monday, November 22, 2010
Nghe Triều Âm Tự Thuở Nằm Nôi ..
Nó gởi về quê hương diệu vợi
Niềm thương yêu nỗi đợi chờ mong
Gởi Ba gởi Mẹ gởi em
Gởi anh gởi chị gởi hàng xóm xưa ..
Gởi Biển Trời ngàn năm chất chứa
Bao tình thương cất giữa buồng tim
Gởi theo gió núi mây ngàn
Gởi làn sương mỏng gởi vầng trăng khuya ..
Nó gọi "Ba ơi!" .. vừa bất chợt
Đọc tin từ xứ lạ quê người
Vong nô quỷ đỏ tội tình
Thú- người giày xéo nhục hình quê ta
Vùng biển trời huyền linh bất tận
Đã bao năm lận đận tay thù
Oan khiên muôn kiếp ngàn thu
Ô phàm ố khí mịt mù nước non
Hồn thiêng nước Việt vẫn còn
Cớ chi sông cạn núi mòn biển nhơ ?!
Rừng xanh tan tác xác xơ
Biển đông máu Việt nhục trơ tay tàu
Nó gọi "Ba ơi !" .. từng tiếng nhỏ
Nghe triều âm tự thuở nằm nôi ..
Biển xanh cát trắng bên trời
Từ thân tre trúc ngàn đời trong con ..
Quê người học chuyện nước non
Ba ơi ! con sẽ mãi còn khắc ghi
Nước rơi nghe biển thầm thì
Quê hương ô uế chỉ vì vong nô
Nước rơi nghe biển chuyện trò
Quê cha đất tổ giặc hồ ô danh
Nước rơi nghe biển vận hành
Thành muôn ngọn sóng cuốn phăng bạo cường
*
( Nước rơi giọt nước đời vương
Trần gian muôn hướng đã dường chiêm bao !..)
(Soi Dòng Sông Chữ Thấy Mù Tâm .. )
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
23112010
____________
Quân tử trông lên đứng tận Trời
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment