Friday, November 27, 2009

Là con dân Việt lẽ nào ngồi yên ?



con bé nhỏ nghìn xưa rõ nhỏ
Mong manh như lá cỏ chiều sương
Giữa sinh tử cõi đời Không- Có
Mang kiếp người còn đó, nợ vương ..

Nợ Ân nợ Nghĩa nợ Tình Thâm
Nợ áo nợ cơm, đó nợ gần
Nợ Nước nợ Nhà, đây nợ khất
Nợ Trời nợ Đất, đấy nợ Tâm

Giữa sống chết trùng trùng bất tận
Cám ơn Đời nhất nhất huyền duyên
Ân nhà Nợ Nước còn nguyên
Chập chờn tỉnh thức Lời Nguyền năm xưa ..

*

Quê Cha Đất Tổ nằm tay giặc
Cộng đảng vô loài nhục Tổ Tông
Tặc tử bán nước đỏ mồng
Côn đồ buôn giống diệt giồng giữ ngôi

Đáng phỉ nhổ là phường nối giáo
Đạo làm người chúng đảo chúng đong
Nhuốc nhơ một mặt hai lòng
Vang danh "kẻ sĩ" lưng cong đội thù

Chúng cấu kết lòn trôn cộng đảng
Chúng bày mưu hiến kế vong nô
Duy trì chế độ tham ô
Rửa tội Bán Nước đảng hồ lưu manh

Nhục thay một lũ chồn tanh
Học, thương, nghệ, giáo, giả .. thành sĩ nô

Chúng học thói côn đồ đĩ điếm
Chúng bày trò hợp giải giao lưu
Rõ ràng bản chất "sĩ" đu
Là phường vọng ngoại đội thù vong tâm

Dân Việt vốn ngàn năm bất khuất
Cớ chi nay để giặc đè đầu
Giang Sơn Gấm Vóc thuộc tàu
Là con dân Việt lẽ nào ngồi yên ?

(Trăm năm bia đá thì mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ )

Niềm thương nỗi nhớ ngàn xưa
Gởi về Đất Mẹ còn thừa niềm đau ..

Viết cho Quê Hương Ngàn Trùng trong từng cơn đau thắt ruột ..


(Ta Hong Giọt Nắng Cho Vừa Nhớ Thương .. )

(Soi Dòng Sông Chữ Thấy Mù Tâm .. )



conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
28112009
________________
"Chớ bảo Xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước Một Cành Mai"

No comments: