Saturday, December 12, 2009
Trái Khổ Qua và Rau Đắng ..
Em thăm chị với khổ qua, rau đắng
Những loài rau cỏ đậm hương quê
Nhắc ta nhớ một thời xa xưa lắm
Thuở tuổi mình còn lá thắm xanh mơ
Nhắc ta nhớ một trời Non Nước cũ
Quê hương nghèo còn ủ một niềm đau
Trái khổ qua xanh đắng ngọt ngào
Cọng rau đắng đậm màu khao đầu lưỡi
Mấy mươi năm xa Non còn ngóng Núi
Đã muôn trùng Trời Biển cuội buồn trăng
Tiếng người ta chưa nhả giọng quê mình
Âm hưởng Việt ngàn đời khơi tiếng Nước
Tình Mẹ Cha từ ngọn rau tấc đất
Khổ qua rau đắng mật từ Nam
Ngọt ngào thay hương sinh từ đất Úc
Có còn không vị đắng nhất tâm đồng ?..
Giọt nước đọng long lanh từ mắt lặng
Từng bước chị đi, mỗi khắc hằng đau
Xin ghi dạ ngàn năm không âm sắc
Vị tình thâm trong rau đắng ngọt ngào ..
Hình ảnh Mẹ đã ngàn năm trầm mặc
Vẫn muôn vàn ngọt đắng lắng tim ta
Giữa sinh tử trùng trùng Không, Sắc
Vẫn ngọt ngào khúc vị đắng, Khổ Qua ..
( Ta Hong Giọt Nắng Cho Vừa Nhớ Thương .. )
Mộc mạc đơn sơ ghi lại cho em, cho H. như một kỹ niệm, để nhớ bữa cơm canh trái khổ qua và rau đắng và nhiều chuyện kể, ngày 8 tháng 12, 2009 .
Thương em thật nhiều ..
conbenho
Tiểu Muội quantu
Nguyễn Hoài Trang
12122009
_______________
"Chớ bảo Xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước Một Cành Mai"
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment